Tháng năm dòng dãi nắng mưa
Con đò tri thức thầy đưa bao người
Qua sông để lại nụ cười
Hỏi ai có nhớ những lời thầy ru.
Quá độ thu, khi những lá bàng bắt đầu chuyển đỏ, chim sắp sửa bay về Nam, đấy cũng là lúc hồi ức về kỷ niệm mái trường rộn lên trong thâm tâm bao lớp người đã từng làm bạn với bảng tên phân trắng. Người trò nhỏ năm xưa giờ đã lớn, thầy giáo trẻ năm nào mái tóc đã phai sương, và những lớp đàn em đang dần tiến bước, dù có là ai, một khi đã từng bước dưới tán bàng tán phượng, bước dưới nắng sân trường thì thật khó tránh khỏi sự nôn nao, nỗi xuyến xao mỗi độ tháng 11 về, tháng tôn vinh những người góp công vào sự nghiệp trồng người, chăm hoa cho đời, với ngày nhà giáo Việt Nam muôn vàn ý nghĩa. Dân tộc Việt Nam có truyền thống tôn sư trọng đạo “ Nhất tự vi sư- bán tự vi sư” là câu nói khắc cốt ghi tâm của tất cả các thế hệ học sinh. Người thầy luôn đc mọi người tin yêu, kính trọng “ Muốn sang thì bắc cầu kiều- Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy.
Chúng ta hãy cùng đến với Trường mầm non Tiên Dược A để nhìn lại những khoảnh khắc đáng nhớ của những người được gọi là giáo viên mầm non như chúng tôi. Trong mắt của các em, chúng tôi là người thầy, là người mẹ thứ 2, và cũng là những người bạn, cùng học, cùng chơi, là người chăm các con từ bữa ăn đến giấc ngủ, chỉ mong các con khôn lớn thành người, trở thành những con ngoan trò giỏi, để sau này trở thành những người giúp ích cho đời. Hãy gửi cho nhau những lời chúc, lời tri ân sâu sắc nhất đến những người đã và đang góp công vào sự nghiệp trồng người.